Tìm Kiếm
Âu Lạc
  • English
  • 正體中文
  • 简体中文
  • Deutsch
  • Español
  • Français
  • Magyar
  • 日本語
  • 한국어
  • Монгол хэл
  • Âu Lạc
  • български
  • Bahasa Melayu
  • فارسی
  • Português
  • Română
  • Bahasa Indonesia
  • ไทย
  • العربية
  • Čeština
  • ਪੰਜਾਬੀ
  • Русский
  • తెలుగు లిపి
  • हिन्दी
  • Polski
  • Italiano
  • Wikang Tagalog
  • Українська Мова
  • Khác
  • English
  • 正體中文
  • 简体中文
  • Deutsch
  • Español
  • Français
  • Magyar
  • 日本語
  • 한국어
  • Монгол хэл
  • Âu Lạc
  • български
  • Bahasa Melayu
  • فارسی
  • Português
  • Română
  • Bahasa Indonesia
  • ไทย
  • العربية
  • Čeština
  • ਪੰਜਾਬੀ
  • Русский
  • తెలుగు లిపి
  • हिन्दी
  • Polski
  • Italiano
  • Wikang Tagalog
  • Українська Мова
  • Khác
Tiêu Đề
Bản Ghi
Tiếp Theo
 

Vua Solomon Và Ba Anh Em, Phần 2/4

Chi Tiết
Tải Về Docx
Đọc thêm

Vì vị Minh Sư phải khảo nghiệm xem đệ tử có xứng đáng hay không. (Dạ đúng.) Chẳng hạn, tôi truyền Tâm Ấn. Lúc truyền Tâm Ấn, chúng tôi nhấn mạnh điều đó chỉ dành cho quý vị, quý vị không nên nói với bất kỳ ai, trừ khi Sư Phụ cho phép, vì lý do nào đó. (Dạ.) Quý vị không được nói ra. Nhưng một số người cứ nghĩ rằng họ có thể làm vậy, tôi đã kể quý vị rồi. (Dạ đúng. Dạ, thưa Sư Phụ.) Chẳng những họ làm hại chính họ, mà còn bị mất công đức, sự bảo vệ cũng bị tước đi; không phải bởi Sư Phụ, mà bởi Hội đồng Vũ trụ. (Ồ. Dạ, thưa Sư Phụ.) Vì họ không xứng đáng.

Được rồi, nào. Vậy, cả ba người họ đã chọn cái gì? (Vàng.) Vàng. Quý vị biết hết rồi. Trời ơi, quý vị nhớ điều đó! (Dạ nhớ.) Chỉ vì nó là vàng, hoặc bánh kếp (thuần chay), hoặc bánh mì hoặc súp (thuần chay). Dĩ nhiên, quý vị có thể có tất cả mấy món đó. Tôi chỉ nói giỡn thôi.

Chỉ nói cho quý vị biết, bởi vì khi mình sống một mình và phải tự nấu ăn, thì rất tiện lợi. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Nếu phải đi đâu đó và sống một mình, thì bánh mì kẹp và súp là món ưa thích. Phải nên như vậy. (Dạ.) Chỉ là lời khuyên đơn giản. (Dạ đúng.) Chỉ là nói chuyện thôi, phải không. Tôi muốn nấu súp và làm bánh mì kẹp cho quý vị mỗi ngày, nếu tôi có thời giờ, (Ồ.) tới khi quý vị không muốn ăn nữa. Quý vị sẽ nói: “Sư Phụ ơi, thôi, xin đừng làm [món đó] nữa. Chúng con thà đi khất thực ở đâu đó để có nhiều món hơn”.

“Sau đó họ chào từ biệt nhà Vua rồi rời đi. Sau khi cả ba người rời khỏi kinh thành một quãng đường, có lẽ khoảng bốn cây số”, họ nói “bốn dặm”. Có lẽ là bốn dặm đường gì đó.

“Sau đó, bỗng nhiên người em út nói: ‘Chúng ta đang làm gì đây? Chúng ta đang làm gì vậy? Chúng ta đến đây vì vàng hay vì kinh Torah?’” Cậu ta hỏi như thế. (Dạ. Vâng, thưa Sư Phụ.) “‘Em có chuyện muốn nói với hai anh. Em đề nghị chúng ta quay trở lại với Vua, trả lại vàng và hãy học nơi Vua những điều khôn ngoan.’ Hai người anh nói: ‘Nếu em muốn trả lại vàng, thì em cứ trả. Nhưng hai anh sẽ không buông bỏ số vàng của mình’. (Ồ.) Vì vậy, cả hai người họ tiếp tục đi.

Rồi sau đó người em út trở lại gặp Vua Solomon và tâu với vua: ‘Thưa Bệ hạ, khi thần đến nơi đây, thì thứ mà thần tìm kiếm không phải là vàng. Đó không phải là mục đích ưu tiên. Xin Bệ hạ nhận lại vàng và dạy cho thần ba điều khôn ngoan’. Vì vậy, vua Solomon nói: ‘Con trai của ta, con trai của ta ơi, đây là ba điều khôn ngoan ta sẽ dạy cho con. Điều thứ nhất: Khi du hành, hãy luôn lên đường lúc rạng sáng. Sáng sớm. Rồi vào ban đêm, con nên dựng trại nghỉ lại trước khi trời tối, khi trời vẫn còn sáng. Điều thứ hai: Nếu gặp con sông ngập nước, đừng bao giờ cố gắng băng qua khi nước chưa rút. Chờ cho đến khi nước rút. Và điều khôn ngoan thứ ba: Đừng bao giờ nói cho phụ nữ biết điều bí mật nào, kể cả vợ của mình’”.

Ồ… Điều đó tôi không thể giữ được, Vua Solomon ơi. Tôi xin lỗi, Bệ hạ. Bởi vì tôi là phụ nữ, thành ra họ biết mọi thứ. Tôi luôn nói với họ mọi thứ và tôi đã gặp rắc rối. Thôi kệ. Cũng tốt. Đôi khi mình có thể ngưng đúng lúc. Vậy tốt. Nếu không thể, thì, thật tiếc. Thì tôi nói chuyện với nhật ký; kể cho nhật ký của tôi nghe.

“‘Cho dù đó là vợ mình, cũng đừng bao giờ nói với phụ nữ bất cứ điều gì được cho là bí mật’. Thế rồi người em út nói lời chào ‘từ biệt’ nhà vua, leo lên lưng ngựa và phi nước đại để đuổi theo hai người anh. Khi cậu nhìn thấy họ, khi cậu ta bắt kịp họ, hai người anh hỏi cậu: ‘Nào, em đã học được điều gì? Hả?’ Người em út trả lời: ‘Em đã học được những điều em đã học’”.

Cậu ấy đã khôn ngoan rồi. (Dạ đúng.) Không những cậu không nói với phụ nữ, mà cậu cũng không nói với hai anh của mình. Họ không xứng đáng biết. Phải không? (Dạ, đúng vậy.) Họ đã bám vào vàng, chứ không muốn được thông thái. (Dạ đúng. Dạ.) Thấy không? Cho nên đối với họ, vàng còn quý hơn cả trí huệ, thậm chí từ Vua, từ vị Minh quân. (Dạ, thưa Sư Phụ.)

Nhưng dĩ nhiên, cũng không thể trách họ. Họ đã bỏ hết mọi thứ. Hãy tưởng tượng đó là quý vị. Họ đã bỏ lại tất cả. Và nếu họ trở về nhà, không chắc họ có kiếm được việc làm ngay lập tức hay không. Cho nên, họ cần tiền. (Dạ, thưa Sư Phụ. Vâng.) Và ngoài ra, họ đã ở lại với Vua Solomon 13 năm, mà không học được gì cả”. Theo truyện này là vậy. (Dạ.) Phải, không dễ đâu.

Thời xưa, khi quý vị đến gặp Minh Sư, các Ngài bắt quý vị làm việc chân tay, và làm đủ thứ khác, bất cứ gì các Ngài muốn. Nhưng không dạy quý vị điều cốt yếu. Không dạy ngay lập tức. (Dạ phải.) Có khi mất nhiều năm, có khi hơn mười năm, như trong truyện này. Nhưng, quý vị cũng biết điều đó qua nhiều truyện cổ tích khác rồi. (Dạ đúng. Dạ, thưa Sư Phụ.)

Vì vị Minh Sư phải khảo nghiệm xem đệ tử có xứng đáng hay không. (Dạ đúng.) Chẳng hạn, tôi truyền Tâm Ấn. Lúc truyền Tâm Ấn, chúng tôi nhấn mạnh điều đó chỉ dành cho quý vị, quý vị không nên nói với bất kỳ ai, trừ khi Sư Phụ cho phép, vì lý do nào đó. (Dạ.) Quý vị không được nói ra. Nhưng một số người cứ nghĩ rằng họ có thể làm vậy, tôi đã kể quý vị rồi. (Dạ đúng. Dạ, thưa Sư Phụ.) Chẳng những họ làm hại chính họ, mà còn bị mất công đức, sự bảo vệ cũng bị tước đi; không phải bởi Sư Phụ, mà bởi Hội đồng Vũ trụ. (Ồ. Dạ, thưa Sư Phụ.) Vì họ không xứng đáng. Và họ cũng không có sự bảo vệ cho những người gọi là đệ tử của họ, những người được họ truyền tâm ấn. [Đệ tử của họ] không được gì cả. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Không có hóa thân Sư Phụ ở bên họ 24/7. Họ không có công đức, không có trí huệ, không có gì hết. (Dạ, Sư Phụ.)

Cho nên thời xưa, rất khó để học được bất cứ điều gì từ vị Minh Sư. (Dạ đúng. Dạ, thưa Sư Phụ.) Có khi quý vị có thể ở lại mãi mãi mà chẳng được gì cả. Như truyện Minh Sư Huệ Năng, quý vị còn nhớ không? (Dạ nhớ.) Ngài là vị mà Minh Sư Hoằng Nhẫn, Sư Phụ của Ngài, đã truyền Tâm Ấn. Những người khác chỉ loanh quanh trong nhóm, không biết gì cả. (A dạ.) Thành ra đẳng cấp khai ngộ của họ rất thấp. (Ồ.)

Ngài là người duy nhất, là một “bình chứa” tốt để kế thừa, nên vị Sư Phụ đã la Ngài trước mặt mọi người – không phải la, mà là nói những điều như Ngài chẳng là gì cả, cũng chưa khai ngộ, chưa hiểu rõ ý chính. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Nhưng ban đêm, vị Sư Phụ bảo Ngài đến phòng của vị Sư Phụ và truyền Tâm Ấn cho một mình Ngài và ngay lập tức bảo Ngài phải rời đi, bởi vì vị Sư Phụ biết rằng nhiều người sẽ ganh tị với Ngài và có thể giết Ngài. (Ồ.) Thực sự như thế, nhiều người đã truy đuổi Ngài sau khi Ngài rời đi và muốn giết Ngài. (Ôi không.)

Cho nên Ngài Huệ Năng biết rằng không có cách nào mà Ngài có thể trốn thoát, nên Ngài đã để bình bát mà dùng để đi khất thực, và áo khoác, áo cà sa, mà chính tay Sư Phụ đã trao cho Ngài như tượng trưng cho sự kế thừa – (Ồ. Dạ, thưa Sư Phụ.) để lỡ sau này có người hỏi Ngài thẻ ID là người kế vị thật sự hoặc bằng chứng hoặc gì đó, thì họ sẽ biết được. (Dạ đúng. Dạ, thưa Sư Phụ.) Vì vậy, Ngài để áo cà sa – chiếc y mà Sư Phụ đã ban cho Ngài, chiếc y kế vị – và bình bát lên tảng đá, và viết vào đó hoặc nói điều gì đó như: “Đây này. Xin cứ lấy. Tôi thực sự không cầu có nó. Sư Phụ đã trao cho tôi. Vậy xin quý vị cứ lấy nếu quý vị thực sự cần”.

Sau đó, họ đến và cố gắng nhấc y và bình bát lên, nhưng không thể nhấc được. (Ồ.) Nó như bị dán chặt bằng keo dính hoặc gì đó lên tảng đá, nên họ không nhấc lên được. (Ôi chà.) Cho nên, lúc đó họ cảm thấy rất, rất kinh hãi và thực sự kính sợ, rồi tất cả đều quỳ xuống nói: “Xin Ngài. Chúng tôi không muốn y bát. Chúng tôi muốn được thọ Tâm Ấn, sự khai ngộ, chánh Pháp”.

Thế rồi Ngài đã dạy họ, ngay tại đó. (Ồ. Chà.) Có người cũng muốn giết Ngài, nên Ngài đã để chút tiền bên ngoài phòng và nói: “Có thể tôi nợ quý vị tiền, nhưng không nợ mạng sống của tôi. Vậy hãy cầm lấy tiền rồi đi đi”. Đại khái vậy. Sao tôi lại kể mấy điều này nhỉ? Được rồi.

“Rồi hai người anh hỏi người em và cậu cũng không nói gì. Cậu nói: “Em đã học được những điều em đã học”. (Dạ.) “Rồi, ba người họ tiếp tục cuộc hành trình. Khi trời đã gần xế chiều, họ đều thấy rằng ở nơi này rất tốt cho việc dựng trại lúc về đêm. (Dạ.) Người em út nói: ‘Ồ, chúng ta hãy nghỉ qua đêm ở đây. Rồi để sáng mai hãy lên đường. Hai anh thấy đó, nơi này có nước, có củi xung quanh [để nhóm lửa], và có nhiều cỏ để ngựa của chúng ta cũng có thể ăn’. (Dạ, thưa Sư Phụ. Vâng.) Hai người anh cười mỉa mai và nói với cậu: ‘Em nói như thằng khùng’”. Nghĩa là thằng điên.

“‘Kể từ lúc em buông bỏ số vàng đó chỉ để mua ba điều khôn ngoan gì đó nơi Vua Solomon, cả hai anh chẳng hiểu em là ai nữa và điều gì đã xảy ra với em. Tại sao phải nghỉ ở đây khi chúng ta có thể tiếp tục đi? Có thể là tám dặm nữa và thậm chí xa hơn nữa trong đêm, đêm nay, để chúng ta có thể về đến nhà sớm hơn’. Nghe vậy, người em út nói: ‘Nếu hai anh muốn vậy, thì hai anh có thể đi. Em không thể ngăn cản hai anh. Còn em, thì em ở lại đây, không đi đâu hết’.

Thế là, hai người anh tiếp tục đi. (Dạ.) Còn người em út ở lại nơi cậu cảm thấy thuận lợi. Rồi, cậu dựng trại, đốt lửa và cho ngựa ra ngoài ăn cỏ. Sau khi cậu đã ăn no nê, cậu nằm xuống ngủ như một đứa trẻ. Ngủ yên lành. Ngược lại, hai người anh cưỡi ngựa cứ thế mà tiến tới cho đến khi màn đêm đột ngột trở nên tối mịt. Họ không nhìn thấy nơi nào có thể tìm được cỏ cho ngựa, cỏ khô cũng không có, và họ không thể tìm được củi để nhóm lửa. Rồi chẳng bao lâu sau, một cơn bão tuyết lớn ập đến họ và cả hai đều chết vì lạnh, (Ôi chao!) vì lạnh cóng. Cả hai đều chết cóng”. (Ồ.)

Xem thêm
Tất cả các phần  (2/4)
1
2022-11-15
7016 Lượt Xem
2
2022-11-16
4885 Lượt Xem
3
2022-11-17
4485 Lượt Xem
4
2022-11-18
4335 Lượt Xem
Chia sẻ
Chia sẻ với
Nhúng
Bắt đầu tại
Tải Về
Điện Thoại
Điện Thoại
iPhone
Android
Xem trên trình duyệt di động
GO
GO
Prompt
OK
Ứng Dụng
Quét mã QR,
hoặc chọn hệ điều hành phù hợp để tải về
iPhone
Android